Đàn sếu
Thơ: Rasul Gamzatôv
Nhạc: Yan Frenkel
Dịch: Nguyễn Đình
Đăng
Tôi thường nghĩ đôi khi
bao người lính
Không trở về từ bãi
chiến trường xa
Đã chẳng chịu vùi thây
trong lòng đất
Mà hiện hình thành sếu
trắng bay qua.
Từ thuở ấy đến giờ
bao năm tháng
Sếu vừa bay vừa thảng thốt
gọi ta
Có phải vậy mà ta
thường lặng lẽ
Ngước mắt buồn nhìn trời thẳm
bao la?
Bay bay mãi, ôi
cánh chim vẫy mỏi
Xuyên sương mù, ngày sẽ
lụi tàn thôi
Giữa bầy sếu chợt hé
ra khoảng nhỏ
Phải chăng là một
chỗ để cho
tôi?
Rồi sẽ tới cái ngày
tôi cùng sếu
Trôi giữa màu xanh thắm
của thiên thu
Từ mây trắng cất tiếng
chim tôi gọi
Những bạn bè trên
mặt đất âm
u.
(Bản dịch ngày