Gặp
gỡ
Tặng Mai
Khi xưa em nhớ
hay chăng?
Tóc dài óng ả tuổi
vừa đôi mươi
Ngồi xe nhà trắng
mỉm cười
Trong nắng tháng mười
như một đóa
hoa.
Nhìn em chỉ dám
thoáng qua
Mà lòng mơ ước
thấy là quá
cao.
Em xa như một
ngôi sao
Trên nền trời rộng
khi nào tới
nơi!
Bây giờ mười mấy
năm trời
Sự vật đổi đời,
Cách mạng thành công.
Gặp em một buổi
nắng hồng
Giản dị vô cùng
ăn mặc đơn
sơ,
Dịu dàng vẫn đẹp
ngây thơ
Áo quần cán bộ
không mờ nét tươi.
Kháng chiến thay đổi
con người,
Trông em không thấy
xa vời như
xưa.
Ước mơ vẫn chỉ
ước mơ.
Khi xưa cao quí
nhưng chưa có chồng.
Bây giờ dưới ánh
nắng hồng
Em đi cùng chồng
với lại hai
con.
27 tháng 9 năm 1958