Giấc mơ
Tôi mơ
một xã hội
tương lai
Trên đất Việt
Hạnh phúc,
hòa bình cùng bác ái
Nở hoa
trên đất nước ngày mai
Trẻ em
bụ bẫm chạy
vui chơi
Nhẩy nhót
như chim khắp mọi nơi,
Vườn trẻ,
vỡ lòng, cùng mẫu giáo,
Các cô dạy hát
cũng xinh tươi.
Anh chị
phổ thông học rất chăm,
Kiểm tra
tự lực chẳng
thì thầm,
Cũng không
quay cóp, không nhìn liếc,
Yên lặng nghe thầy
giảng tận tâm.
Có gặp
thầy cô ở chỗ nào
Cũng dừng
bước lại, khẽ nghiêng đầu:
“Chào thầy cô ạ!” Em
ngoan ngoãn
Là khiến
thầy cô vui
rất lâu.
Gọi nhau
rằng bạn, với rằng tôi
Chứ chẳng
mày tao chí
tớ rồi
Mang bố
mẹ ra mà
chửi tục
Là điều
không thấy nữa mà thôi.
Nếp sống
văn minh trên phố phường
Đèn xanh
đèn đỏ đúng
theo đường
Vệ sinh
không nhổ vung bừa bãi,
Ngoại quốc coi thường
mắt chẳng giương.
Người già,
phụ nữ được
tôn nhường,
Không có
cảnh nhìn rất đáng thương:
Phụ nữ
đèo xe, nam
giới hưởng
Ngồi sau
béo mập tựa
trâu trương!
Nếp sống
văn minh rất thật thà,
Không còn
nịnh hót, nói ba hoa.
Đấu tranh
không phải tìm đâu tránh,
Hưởng thụ
theo tài đức chúng ta.
Những phường
phe phẩy quét từ lâu,
Mức sống
nhân dân lên rất cao,
Hủ hóa,
tham ô vào dĩ vãng,
Mọi người ai nấy
quý thương nhau.
Không còn
hiện tượng nói sau lưng,
Vai bạn coi như
một bậc thang.
Xây dựng
cho nhau khi góp ý
Với tình đồng chí
ý yêu thương.
Phố xá
nhà cao hàng
chục tầng,
Ban đêm đèn điện chiếu
tưng bừng,
Ô-tô chen chúc
như dòng thác
Bách hóa
cửa hàng sáng tựa gương.
Các nhà
bác học Việt
Sẽ khiến
hoàn cầu sáng mắt ra,
Phục vụ
hòa bìng nguyên tử lực
Nâng cao đời sống
nước non nhà.
Tương lai
Tổ quốc chúng
ta đây
Là của
các em giữ
ở tay,
Lý tưởng
nào bằng xây đất nước
Tiến lên Cộng Sản
của ngày mai?
Tôi chúc
các em khỏe
mạnh, vui,
Một hè
lao động
với ôn bài,
Để vào
năm học ta
hăng hái
Thực hiện giấc mơ
đẹp nhất đời.
20
tháng 5 năm 1974