Kỷ
niệm
Tặng Nga
Em vẫn
như xưa không
khác mấy,
Mà tôi
đầu bạc đã
nhiều rồi!
Trò chuyện
bâng quơ em chẳng thấy
Lòng tôi
rộn rã thuở
xa xôi.
Đêm ấy
sáng trăng em nhớ không?
Em mới
đôi mươí chưa có chồng.
Bãi biển
em ngồi nhìn
sóng vỗ,
Nghe tiếng
thơ tôi tự
đáy lòng.
Tôi đọc
giọng run run trước gió,
Em cười
răng trắng ánh trăng thâu.
Không nói
năng chi em cũng rõ
Đôi ta
ý hợp với tâm đầu.
Bây giờ
em đã mấy
con rồi?
Mắt đẹp
như xưa, miệng vẫn tươi.
Chắc hẳn
lòng em không
luyế tiếc
Như tôi
nhung nhớ thuở xa xôi.
2
tháng 5 năm 1958