Tặng
bạn
Man mác sầu riêng
đượm ý thơ
Ruột tâm đôi lúc rối
vò tơ
Tiếc thay thời ấy đi
biền biệt
Ngán nỗi ai kia tỏ hững hờ!
Cảnh cũ người xưa them gợi nhớ
Tuổi già than yếu chỉ
còn mơ.
Phù sinh một kiếp
tình sao thỏa?
Mấy chốc mà đầu đã
bạc phơ!
Lương Bách
11 – 6 - 1988
Liên hoàn
tiếp theo
Mấy chốc mà đầu đã
bạc phơ
Mà sao tôi vẫn
đọi mong chờ?
Nghe người đồng bệnh lòng
đau sót
Thâu canh liên tưởng
đã ngẩn ngơ.
Oanh liệt một thời vang
bóng cũ
Dịu dàng muôn thủơ
đậm tình xưa.
Đời ta có nghĩa hay không
nhỉ?
Một mối tình buồn
thoảng giấc mơ.
1988