Trăm hoa đua nở *)

 

 

Trăm hoa đua nở

Mọi người cởi mở

Phát biểu tự do

Chẳng còn phải lo

Nói đúng chính sách!

Vậy tôi xin mách

Lãnh đạo điều này:

Đã hai năm nay

Mọi người đều bực

Tác phong hình thức

Hội họp quá nhiều

Làm mất bao nhiêu

Thời giờ quý báu.

Mọi người đều cáu

Khi hết giờ ra

Bác Huy nhà ta

Vỗ tay phổ biến

Rằng còn phải đến

Chỗ nọ chỗ kia.

Cả Bách hai ria

Cũng được mời mọc

Tuy rằng hắn cóc

Ở trong công đoàn.

Thế là hoàn toàn

Mất ngày Chủ nhật.

Cái gì cũng thật

Quan trọng gớm ghê

Nhưng khi ra về

Thì thấy vô bổ!

Lại còn cái khổ

Nghe đít-cua dài,

Nghe nói lai nhai

Hàng giờ không hết.

Đến khi người mệt

Tưởng được ra về

Lại còn phải nghe

Phát biểu ý kiến.

Khi ngày hè đến

Tưởng được rong chơi,

Đọc sách nghỉ ngơi

Ai ngờ phải học!

 

Mỗi ngày lóc cóc

Hai buổi đến trường

Ngồi ở giảng đường

Nghe nói ba hoa.

Thật là

      Sầm sơn,

          Tam đảo,

                Sa pa,

Khi xưa nghỉ mát là ba nơi này,

Giờ sao cầu mát lạ thay!

Nhưng may

Đến đầu năm nay

Bác Thi phổ biến

Rằng không phải đến

Hội họp quá nhiều,

Mỗi tháng một chiều

Chuyên môn ta tới.

Tôi thấy phấn khởi

Muốn hét thật to:

Hoan hô! Hoan hô!

Nhưng vẫn nơm nớp

Vì còn thăm lớp,

Họp tổ chuyên môn

Nên chưa hoàn hồn

Đợi xem sao đã

Vì chưa được hả

Nhỡ tránh vỏ dưa

Lại gặp vỏ dừa

Thì càng thêm khổ.

Nhưng tôi tin ở

Hội nghị Hai Mươi**)

Nên thấy vui tươi

Đầu niên học mới.

 

Những cái tôi nói

Cảm tưởng riêng tôi,

Nếu có lỡ lời

Các bác bỏ quá!

 

 

Đầu niên học 1956 - 1957

 

 

 

*) Bích báo trường Chu Văn An

**) Hội nghị XX Đảng Cộng sản Liên Xô. Tại đây Khruschev đã đọc báo cáo phê phán đường lối của Staline.